28 thg 5, 2010

264. Chủ tịch xã “Ai cản trở thi công thì bắn, tôi chịu trách nhiệm…” gây ra cái chết cho trẻ em 12 tuổi.

TUMASIC.TK- Trong vụ công an xả súng vào người dân gây tử vong cho trẻ em, ông chủ tịch xã Tĩnh Gia đã tuyên bố từ trước “Ai cản trở thi công thì bắn, tôi chịu trách nhiệm…”. Đồng thời, công an tỉnh Thanh Hóa, do đại diện là Chánh văn phòng Trần Văn Trực cũng tuyên bố về sự việc rằng “…Để bảo vệ chế độ cộng sản, lực lượng công an chúng tôi sẵn sàng nghiền nát cả dân tộc này, nếu họ có ý đồ chống lại đảng, nhà nước và chế độ…”.

Hiện nay, những lời nói này đang đưan truyền với tốc độ chóng mặt trên mạng. Trái lại, các tờ báo do Nhà nước quản lý lại không có động tĩnh gì, thậm chí đã gỡ các bài viết liên quan của mình xuống chỉ sau khi văn bản của Văn phòng công an có tính chất định hướng "xử lý sự việc" được đưa ra. Mặc dù trong bản thông tin đó, công an tỉnh Thanh Hóa đã thẳng thắn thừa nhận việc công na xả súng vào người dân gây ra tử vong cho một trẻ em 12 tuổi.

Theo tường trình từ Thanh Hóa của nhà dân chủ Hồ Thị Bích Khương và mục sư Nguyễn Trung Tôn, sự việc sáng 25/05 phức tạp và căng thẳng hơn nhiều những gì người ta đã biết.
Được biết qua thông tin của người dân sáng ngày 25-5-2010 rất đông người bị thu hồi đất đai tại khu vực công trình lọc hoa dâu Nghi Sơn đã không được đền bù công bằng thỏa đáng kéo ra công trường ngăn chặn thi công. Một số đàn ông thanh niên đã bị công an bắt đi còn số đông đàn bà và trẻ em vẫn kiên quyết đòi lại sự công bằng. Sau thời gian các cán bộ cộng sản tụ họp hội ý. Trong phòng họp của chúng nhân dân không biết họ đã có quyết định gì, nhưng sau cuộc họp chủ tịch xã Lê Trọng Hồng ra tại hiện trường, hách dịch buộc giải tán công dân và không ra một lời hứa nào bảo quyền lợi của nhân dân, nên người dân vẫn bám trụ tại công trình. Theo sau chủ tịch xã là công an, cảnh sát cơ động 113. Chủ tịch xã sau khi ra lệch hạch sách nhân dân không kết quả. Nhân dân vẫn tiếp tục cản trở thi công đòi quyền lợi nên bị công an đấm đá túi bụi. Cháu Lê xuân Dũng có mặt tại đó bị công an đấm trúng người đã ngất xỉu. Tên chủ tịch xã Lê Trọng Hồng sau khi hạch sách bằng lời không nổi quay mặt đi, trước khi đi ông còn ra lệnh miệng rằng : “Ai cản trở thi công thì bắn tôi chịu trách…” . Chị Lê Thị Thanh thấy cháu Dũng ngất lịm chạy đến xoa cho cháu hồi sức thì ngay lập tức cảnh sát cơ động 113 đưa súng lên bắn vào người cháu Dũng và xuyên qua bàn tay chị Thanh trúng vào bụng. Một người đàn ông là anh Lê Hữu Nam nhìn thấy chạy vào bế thốc cháu bé định đưa đi cấp cứu miệng nói rằng:” Bay bắn thì bắn tao đây này chứ bắn chi thằng con nít !!!..”. Ngay lập tức một phát súng nổ xuyên mắt anh Nam qua một bên đầu, con mắt anh Nam lồi ra ngoài ngã gục tại trận. Công an kéo anh Nam đưa lên xe cảnh sát. Nhìn vào hình ảnh người dân cung cấp đính kèm ta thấy cảnh công an kéo thân xác anh Nam bị thương đưa lên xe đi cấp cứu chẳng khác gì người ta kéo xác con lợn dịch tai xanh chết lên xe rác đi thiêu hủy!!


Công an lôi ông Đỗ Hữu Nam lên xe chuyên dụng như lôi "heo tai xanh" để đưa đi cấp cứu.
Gia đình và người dân khu em Dũng ở định đưa thi hài em Dũng tới Trung ương Đảng Cộng Sản ở Hà Nội để biểu tình. Tuy nhiên, một người thân trong gia đình em, là tu sĩ, đã lên tiếng ngăn cản, thay vào đó chính quyền phải thả 7 người bị công an bắt giữ trong xung đột sáng 25/05 mới tiến hành chôn cất thi hài em. Hiện nay, 7 người này đã được thả ra sau nhiều giờ bị bắt giữ và thi hài Dũng đã được chôn cất.

Bà Hồ Thị Bích Khương bức xúc và ngờ vực khi tìm hiểu sự việc "Nguy cơ những người dân có bị bắt trở lại nữa hay không??? Đó là điều tôi đang lo lắng và búc xúc!!! Khi tôi tiếp xúc với một cán bộ công an thì cán bộ công an cho rằng nguyên nhân súng nổ gây thiệt mạng bé Dũng và bị thương 2 người là do nhân dân cản trở xô đẩy công an nên súng cướp cò. Như vậy hậu quả ai sẽ chịu trách nhiệm và ai phải vô tù đây? Kẻ bắn chết người vô tù? Chủ tịch xã vô tù ? Hay lại là những người dân phải chịu tội: “ chống thi hành công vụ” ?"

Theo thông tin blog Tumasic có được, viên công an 113 trực tiếp nổ súng bắn người dân là đội trưởng đội cảnh sát cơ động, là họ hàng với tướng Đồng Đại Lộc, trưởng công an tỉnh Thánh Hóa. Hiện có người dân dùng thiết bị cá nhân quay lại được cảnh viên công an này nổ súng vào người dân gây ra cái chết cho em Dũng, đồng thời ghi lại được lại âm thanh lời nói “Ai cản trở thi công thì bắn, tôi chịu trách nhiệm…” của ông chủ tịch xã Lê Trọng Hồng. Tuy nhiên, người này do sợ hãi đã không cung cấp những tư liệu này.

Người dân ở đây vô cùng bức xúc, giận dữ về sự việc đau thương do những kẻ khát máu, mờ mắt vì tiền bạc gây ra.




Nhà ông chủ tịch xã Tĩnh Gia bị đập tan tành, không còn gì ngoài chiếc giường.


Nhiều người vẫn còn tụ tập ở xung quanh nhà ông Hồng.

Ông Hồng đã phải bỏ trốn không dám trở về tư gia của mình.

Trước thái độ không coi luật pháp, mạng sống con người của mình, ông Hồng đang nhận được rất nhiều sự khinh bỉ và giận dữ tột độ của đông đảo người dân ở Thanh Hóa cũng như rất nhiều nơi khác đã biết tin tức về sự việt.

Những người dân, kể cả trẻ em không tấc sắt trong tay đã bị bắn bị thương, chấn thương sọ não, và cả TỬ VONG.

Bonus: Công an sẵn sàng nghiền nát cả dân tộc để bảo vệ chế độ

Vào khoảng 10 giờ 30 sáng 25/5, tại khu mặt bằng Nhà máy Lọc hóa dầu Khu kinh tế Nghi Sơn, thuộc xã Tĩnh Hải, huyện Tĩnh Gia, tỉnh Thanh Hóa, đã xảy ra một vụ nổ súng của cảnh sát cơ động 113 khiến 1 trẻ em bị chết và hai người khác bị trọng thương.

Một số người dân chứng kiến vụ nổ súng kể lại rằng, vào thời điểm nói trên, có nhiều người dân tập trung ở khu mặt bằng Nhà máy Lọc hóa dầu Khu kinh tế Nghi Sơn để đòi quyền lợi được hỗ trợ hoa màu trên đất. Đã xảy ra cãi vã, xô xát. Bỗng dưng có hai tiếng súng nổ, rồi bất ngờ thấy chị Lê Thị Thanh bị đạn xuyên qua tay; em Lê Xuân Dũng, 12 tuổi và ông Lê Hữu Nam, hơn 40 tuổi (cả 3 người đều quê ở xã Tĩnh Hải, huyện Tĩnh Gia) bị trúng đạn gục tại chỗ, máu chảy lênh láng. Người dân cho biết rất có thể lực lượng cảnh sát 113 đã bắn thẳng vào bà con để trấn áp cuộc biểu tình!

Sau khi sự việc xảy ra, dân chúng đã xúm lại cấp cứu cho chị Lê Thị Thanh, em Lê Xuân Dũng và ông Lê Hữu Nam. Thế nhưng, ngay lúc đó lực lượng chức năng (trong đó có công an) đẩy dạt người dân ra ngoài, rồi đưa 3 nạn nhân lên xe ô tô đi cấp cứu.

Tại Bệnh viện Đa khoa huyện Tĩnh Gia, chị Lê Thị Thanh đang được các bác sỹ cấp cứu, chăm sóc, lãnh đạo bệnh viện không cho bệnh nhân tiếp xúc với báo chí. Em Lê Xuân Dũng đã chết, lưu ở nhà xác. Người nhà nạn nhân gào khóc, kêu la thảm thiết. Công an cũng có mặt tại nhà xác để chuẩn bị tiến hành mổ tử thi. Riêng trường hợp của ông Lê Hữu Nam, bị thương rất nặng, đang được cấp cứu tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Thanh Hóa.

Khoảng 3 giờ chiều cùng ngày, phóng viên có mặt tại hiện trường, vẫn thấy một vũng máu tươi nguyên, úp lên trên là một mảnh kính vỡ có đề chữ “Police” (kính an toàn của cảnh sát 113), phía trên có 6 hòn đá nhỏ chận lên tấm kính.

Do bức xúc vì cái chết của em Dũng, đồng thời cho rằng việc trả tiền đền bù chưa thỏa đáng có liên quan đến ông Chủ tịch xã Tĩnh Hải nên nhiều người dân đã kéo nhau đến nhà ông Chủ tịch phá phách nhà cửa, đồ dùng, quán, máy photocoppy…

Ông Trần Văn Thực, Chánh Văn phòng Công an cộng sản tỉnh Thanh Hóa cho biết: Thời gian qua, tại Khu kinh tế Nghi Sơn, Công an cộng sản tỉnh Thanh Hóa đã huy động lực lượng phối hợp với chính quyền địa phương ra quân duy trì trật tự nhằm đẩy nhanh tiến độ triển khai xay dựng khu công nghiệp này. Đặc biệt, ở xã Tĩnh Hải mấy ngày nay liên tục xảy ra việc người dân ra ngăn cản không cho các nhà thầu thi công mặt bằng Nhà máy Lọc hóa dầu Nghi Sơn, vì họ cho rằng nhà máy đã thi công trên đất đai canh tác của họ.
Người dân không hiểu, hoặc không muốn hiểu rằng, trong chế độ hiện nay, đảng cộng sản Việt Nam và nhà nước của Đảng “thay mặt” nhân dân quản lý đất đai nên, đảng có toàn quyền muốn trưng thu, mua bán, trao đổi cho bất cứ tổ chức, cá nhân hay công ty nào, vào bất cứ lúc nào, bất kể người dân từ đời này qua đời khác đã sinh ra, lớn lên và cuộc sống gắn liền với mảnh đất của họ.

Sáng 25/05, tình hình trật tự vẫn lộn xộn nên chính quyền địa phương cùng với lực lượng công an đã có mặt để vận động quần chúng nhân dân, giải tán đám đông, do vậy việc đụng độ lại xảy ra. Nhưng người dân vẫn cương quyết cố đòi lại đất đai của mình, nên cảnh sát 113 đã ra tay hành động.

Sự việc xảy ra tại Tĩnh Hải, huyện Tĩnh Gia, tỉnh Thanh Hoá là một trong hàng chuỗi vụ đụng độ liên tiếp trên khắp ba miền từ nhiều năm nay, nhiều khi đổ máu, về chủ quyền đất đai, giữa cảnh sát theo chỉ đạo của Trung ương và dân chúng. Gây xôn xao dư luận gần đây nhất là vụ biểu tình của giáo dân Thái Hà đoài hoàn trả lại bất động sản của Giáo hội. Cuộc ẩu đầu tháng 5 năm nay tại giáo xứ Cồn Dầu, gần thành phố Đà Nẵng, về chuyện di dời nghĩa trang giữa công an, cảnh sát và giáo dân, kết thúc bằng hàng chục người bị bắt giam.
Nghị định 69 của Chính phủ được ban hành từ 1/10/2009 với mục đích ngăn ngừa bất công trong việc thu hồi, tước đoạt đất đai và đền bù không thoả đáng, xem ra không có hiệu quả gì.

Trong một cuộc nói chuyện với BBC hồi 8/2009, trước khi nghị định 69 có hiệu lực, ông Đặng Dũng, một luật sư ở Sài Gòn từng bào chữa cho nhiều vụ kiện tụng đất đai đã lường trước: “Khi tôi đọc, ban đầu cũng mừng nhưng thực ra là mừng hụt vì đối với những vấn đề quy hoạch nào họ đã thu hồi đất rồi thì không áp dụng nghị định này”.

“Trong hội nghị nào tôi cũng nói rằng, khi nhà nước thu hồi đất đai của người dân thì nhà nước thu được nhiều thuế có được nhiều tiền, ông doanh nghiệp có tài quản lý ông thu được lợi nhuận. Thế thì doanh nghiệp giàu, nhà nước giàu nhưng tại sao lại bắt người nông dân là giới nghèo nhất trong nước phải hy sinh để ông nhà nước, ông doanh nghiệp làm giàu?” – Luật sư Đặng Dũng nói.

Nguyên do cơ bản nhất dẫn đến xung đột giữa bà con mất đất và nhà chức trách nằm ở chỗ mà báo chí trong nước đề cập không ít là trong các sự vụ này có rất nhiều công đoạn bê bối, thiếu minh bạch và bất công. Tất cả ai cũng biết rõ ràng rằng, những người giàu có nhất Việt Nam hôm nay đều có bàn tay trong các phi vụ đầu cơ, kinh doanh bất động sản, được bảo kê bởi các quan chức cộng sản từ cơ sở địa phương đến cao nhất ở Trung ương.

Cho nên vấn đề còn nằm ở chỗ khác nữa mà báo chí không nói đến, đó là hệ thống chính trị duy trì quyền sỡ hữu đất đai bằng các nghị quyết của Đảng và nghị định, chỉ thị hành chính của các cơ quan nhà nước dưới sự lãnh đạo của Đảng. Luật đất đai được Quốc hội thông qua chỉ là thứ trang sức biểu diễn. Bởi vì nói như đại biểu quốc hội Dương Trung Quốc thì, Quốc hội cuối cùng chỉ là cơ quan hợp thức hoá các nghị quyết của Đảng. Còn Công tố viện và Toà án nơi bảo vệ công lý thì lại là công cụ của Đảng cộng sản, làm sao có thể đứng về phía dân nghèo một cách trung thực, thẳng thắn. Ngành tư pháp bệnh hoạn này bảo vệ trước hết quyền lợi của Đảng. Mà Đảng thực chất chỉ là của một nhóm người hay đúng hơn là một tổ chức maphia nhà nước hiện đại, giấu bộ mặt tàn ác và tham lam dưới cái mặt nạ “pháp trị xã hội chủ nghĩa” để cai trị, áp bức và ăn cướp của dân.

Cho nên đừng ngạc nhiên khi Trần Văn Thực, Chánh Văn phòng Công an cộng sản tỉnh Thanh Hóa ngổ ngáo tuyên bố: “Để bảo vệ chế độ cộng sản, lực lượng công an chúng tôi sẵn sàng nghiền nát cả dân tộc này, nếu họ có ý đồ chống lại đảng, nhà nước và chế độ”.

Còn sự lếu láo, mất dạy nào hơn không?

* Nguồn: Viết và bình luận dựa theo tin nhận được của ông NTL, một cư dân của Tĩnh Hải, Tĩnh Gia, Thanh Hoá, nơi xảy ra sự vụ. ( Lê Diễn Đức )

Bonus: Gửi Bạn Ở Nghi Sơn

“Ở những xã hội còn chưa văn minh, nhà chức trách thường nhân danh trật tự công cộng và đề cao ổn định xã hội để giành cho mình độc quyền tìm hiểu mọi sự việc diễn ra trong đời sống xã hội, gọi là ‘thực tế khách quan’, qua đó can thiệp vào các tương quan dân sự và pháp lý, bất chấp tự do cá nhân của công dân có bị xâm phạm hay không”. — Luật sư Lê Công Định

Bạn hỡi,

Chúng mình chưa thân nhau, thậm chí chưa quen nhau. Nhưng tôi biết bạn, rất tình cờ, qua một mẩu tin ngắn, (tính trên độ dài số chữ lẫn độ dài đời sống của nó từ lúc lên mạng tới lúc bị gỡ xuống đồng loạt), về những “va chạm” hết sức đáng tiếc tại công trường xây dựng nhà máy hóa lọc dầu Nghi Sơn, Tĩnh Hải, Tĩnh Gia, Thanh Hóa, ngày 25/5/2010 vừa qua. Tựa đề của bản tin đáng tiếc đã gãy link đó là “Ba người bị bắn ở khu kinh tế Nghi Sơn”. Cũng chính điều đáng tiếc và cực kỳ đáng hối đó đã bật ra những dòng đường đột này để gửi đến người bóp cò, là bạn.

Bạn hỡi,

Chuyện đã qua rồi, không thể níu lại được nữa. Đạn đã rời nòng, tiếng nổ đã tắt, khói súng đã tan, trái tim nạn nhân đã ngừng đập. Cháu Dũng đã chết rồi, cũng không thể sống lại được nữa. Chỉ mỗi cái ngón tay bóp cò và chút lương tâm còn sót lại của bạn là còn nguyên.

Thử đi bạn: Hãy thử cho phép chút lương tâm còn sót lại đâu đó trong người bạn cúi nhìn thật rõ cái ngón tay bóp cò còn y nguyên của bạn. Không hề cô đơn đâu bạn! Cũng không chỉ dăm ba thân nhân nghèo khổ/ngắn cổ khó kêu của nạn nhân đang nấc nghẹn khóc than tắt tiếng kia đâu, lương tâm của hàng chục triệu người khác cũng đang tìm cách cúi nhìn tỏ rõ cái ngón tay bóp cò còn nguyên của bạn đó.

Như họ đã thất thần nhìn những bức hình trên mạng.

Trong đó, cánh tay giơ cao dùi cui của bạn như đang giáng thẳng, đập tận lực vào mặt người xem, thậm chí, nện vào cả cái thể diện duyên dáng Việt Nam, đối với những độc giả nước ngoài.

Trong đó, vũng máu tươi của đứa bé đồng lứa với con trai của bạn đang thấm dần vào khoảnh đất những tưởng đã dứt tiệt chiến tranh, trước khi được đậy điệm/che dấu bằng một mảnh khiên từng hộ vệ cho các bạn.

Trong đó có bà mẹ oằn người chết ngất từng chập khi nghe tin thằng bé con 12 tuổi của bà đã từ giả thiên đường này để về một cõi khác, nhờ nòng súng giải phóng mặt bằng của bạn.

Trong đó có vết đạn chọc thủng/cày sâu/xuyên suốt vào vùng bụng trái trên thi thể một đứa trẻ học trò chưa từng một lần biết qua bia ôm đèn mờ như bạn.

Vết đạn không chỉ làm cháu Dũng đứt ruột mà chết. Nó đang làm hàng chục triệu người khác trên cái đất nước thảm hại này đứt ruột theo viên đạn cố sát đã nhắm ngay/bắn thẳng vào lương tâm và tình người của bạn.

Không rõ ngay lúc giáng khúc dùi cui vào hộp sọ của nạn nhân (đang được hai bạn khác của bạn giằng tay không cho né tránh hay bỏ chạy), bạn có từng thoáng một giây nào nhìn thẳng vào mắt nạn nhân, một con người, một đồng loại, một đồng hương, một đồng bào tay trắng và tay không của bạn?

Không rõ ngay lúc bóp cò, bạn có từng thoáng một giây nào liếc thấy ánh mắt của cháu Dũng ngước lên trân trối nhìn bạn một cách hết sức thơ ngây, hết sức kinh ngạc, hết sức bàng hoàng? Chỉ một giây thôi, thậm chí có khi chỉ là một nửa giây thôi, trước khi đôi mắt ấy đời đời khép lại?

Mà không kinh ngạc và bàng hoàng sao được? Cháu Dũng đã không thể ngờ cuộc sống của gia đình cháu từ nay chấm dứt bởi cái lệnh giải phóng mặt bằng cho những đồng đô đầu tư rót vào xã Tĩnh Hải này, vào cả túi riêng của một hệ thống cướp cạn có giấy phép từ công trường Nghi Sơn này chạy dài về tận thủ đô Hà Nội đang chuẩn bị pháo hoa ngập trời chào mừng 1000 năm Thăng Long.

Mà trân trối cũng phải. Bởi cháu Dũng càng không thể ngờ rằng chính cuộc đời của cháu cũng chấm dứt bởi mỗi một ngón tay bóp cò của bạn – một người đáng tuổi anh/cậu/chú thậm chí có khi đáng là dượng hay bác của cháu – một người lẽ ra có thể dạy bảo cháu Dũng cách sống sao cho xứng đáng niềm tự hào là người Việt Nam – chứ không phải là một công an viên ở cấp thấp nhất đang bắn nát lương tâm và nhân tính của chính mình chỉ để bảo vệ cái hệ thống cướp cạn chằng chịt có bảo kê của hiến pháp, luật pháp và các loại dùi cui/súng ngắn/súng dài kia.

Bạn hỡi,

Nào cháu Dũng có biết như bạn từng biết về những con người (mà bạn đang bằm vụn tình đồng loại/đồng hương/đồng bào của bạn ra để tận lực bảo vệ) đó chính là những kẻ, trước sau như một, giữ rịt thái độ cúi đầu im lặng trước họng súng quân thù lạnh tanh khạc đạn vào đồng đội HQ604 của bạn trên vùng bãi Gạc Ma năm 1988?

Nào cháu Dũng có biết như bạn từng biết rành biết rọt về những kẻ mà bạn đang ngày đêm nai lưng ra bảo vệ chính là những kẻ bỏ mặc ngư dân đồng hương của bạn ở Hòa Lộc bị bắn xỏ xâu cách đây chỉ bằng chiều dài một nhiệm kỳ? Ngược lại, cũng chính đó là những kẻ đã tung hàng nhiều tỷ tiền thuế của dân một cách vô tội vạ vào những chuyến công du tấp nập sang triều bái/khấu tấu chính cái bọn từng xả súng, cũng vô tội vạ không kém, vào đồng đồng đội và đồng hương của bạn?

Lãnh đạo của bạn đó! Những kẻ không dám hó hé lấy nửa lời đối với kẻ thù đang phong tỏa vùng biển truyền thống của ngư dân Việt Nam. Không dám phản đối, thậm chí ghi ra quốc tịch của bọn hải tặc bắn giết hay bắt giam ngư dân ta đòi tiền chuộc. Lại còn đăng bài/in hình ca tụng hoạt động của quân thù trên trang mạng chính quy hàng đầu của cả đảng.

Lãnh đạo của bạn đó! Những kẻ đã toa rập nhau mua bán trinh tiết của học sinh, toa rập nhau hô biến trường tỉnh thành trường tình. Toa rập nhau cho thuê đất trồng rừng hàng nửa thế kỷ với giá chưa bằng một cọng rau muống. Toa rập nhau nâng cốc ung dung nhận hối lộ, cả bằng gái lẫn tiền, lên đến hàng 150 triệu USD, để “quyết” các dự án khai thác bauxite hay in tiền giấy polymer…

Lãnh đạo của bạn đó! Những kẻ giành giật các dự án tầm cỡ quốc gia về nơi sinh quán của họ (từ Dung Quất đến Nghi Sơn) để lấy tiếng và lấy tiền, bất kể tính khả thi/lỗ lã/lãi suất/hệ quả đường dài…; bất kể mọi kiến nghị, phản biện và cả tiếng xầm xì bất đồng của dư luận cả nước…; còn nói như Luật sư Lê Công Định, là “bất chấp tự do cá nhân của công dân có bị xâm phạm hay không”.

Lãnh đạo của bạn đó! Nếu họ còn là người VN thì hà cớ gì phải coi dân là kẻ thù, coi trí thức là đối kháng, coi phản biện là phản động, coi sự thật là gián điệp, coi dân oan là thế lực thù địch, coi tham nhũng là bí mật quốc gia…? Nếu họ tin là vẫn còn mạnh thì hà cớ gì lại phải sợ hãi đến nước viện cớ bắt bớ bloggers, thả bọ vào vi tính của dân, huy động tin tặc đánh sập các trang webs/blogs mà cả giuộc tuyên giáo trung ương không đối đáp nổi?

Lãnh đạo của bạn đó! Những người đã khiến Blogger Chung Do Kwan (nổi tiếng cả nước với những chùm khế ngọt) từng vò đầu bứt tai: “Lãnh đạo nào cũng kiệt xuất cả mà sao đất nước vẫn ăn mày?”.
Bạn hỡi,

Đạo diễn Song Chi có lần đã bảo: “Khi người dân thức tỉnh thì sức mạnh của họ rất lớn”. Bạn biết rồi. Lãnh đạo của bạn cũng biết cả rồi. Không nhất thiết phải dẫn chứng bằng Đông Âu, Liên Xô cũ, hay các cuộc cách mạng màu chi cho rối.

Bạn đã vào sinh/ra tử, đương đầu/đối mặt với dân, bỏ ăn/mất ngủ để bảo vệ những kẻ đang toan tính tìm đường đào tẩu sang phương Bắc, nơi mà họ đang giữ rịt sự im lặng/cúi đầu của khuất tất/đớn hèn để làm chứng/làm bằng cho lời thề qui phục của họ, y hệt như các họ Lê Chiêu/Trần Ích trước đây…

Mà thời đại này không còn như thời bạn còn cắp sách đến trường an ninh nữa. Mỗi một động thái nhỏ nào của lực lượng các bạn cũng đều được hiển thị ngay lên mạng trong vòng năm mười phút sau đó, thậm chí còn sớm hơn, cả hình ảnh, cả chi tiết lí lịch của các bạn nữa, nếu cần. Vào giờ phút này, đã nhiều người biết mặt bạn và có khả năng truy tìm gốc gác của bạn và cả gia đình bạn.

Hãy tượng tượng coi, một giuộc lãnh đạo đớn hèn/im lặng/cúi đầu với giặc và sẵn sàng ra lệnh xả súng vào dân, vào đồng hương/đồng bào như thế là loại lãnh đạo gì, và có đáng để bạn tiếp tục lấy sinh mạng/tài sản/hạnh phúc của mình và gia đình mình ra mà thế chấp cho cái lòng trung thành mù quáng đó nữa không?
Nghĩ lại coi! Những kẻ ký lệnh giải phóng mặt bằng không hề chìa cái mặt dày nào ở đó. Vậy thì, lúc xiết cò bắn vào trẻ thơ, bạn đang thực sự bảo vệ những tay mặt dày đó, hay chỉ bảo vệ cái phễu rót mớ tiền đô dự án vào túi riêng của chúng?

Lợi họ hưởng. Bất lợi bạn chịu. Công bằng chửa?

Thời đầu thập kỷ 90 của thế kỷ trước xuất hiện một danh ngôn đáng ngẫm từ cái nôi của Quốc tế III. Theo đó, có 3 mệnh đề nằm cạnh nhau, mà xét ra, nếu bạn thích ứng đúng với 2 mệnh đề bất kỳ của nó thì mệnh đề thứ 3 tất phải sai:

Bạn là người tốt.

Bạn là người thông minh.

Bạn là người cộng sản.

Nếu vừa là người tốt vừa là người cộng sản thì ắt bạn không thể là người thông minh.

Nếu vừa là người thông minh vừa là người cộng sản thì làm sao bạn là người tốt được?

Còn tôi thì vẫn tin vào điều ngược lại:

Bạn không là người xấu, bạn cũng không là kẻ đần, vậy hà cớ gì bạn lại tự coi là người cộng sản, mà đem cả nút danh dự, lương tâm, phẩm giá của mình và của cả nhà mình ra để bắn thẳng đạn thật vào đồng hương/đồng bào, thậm chí vào cả trẻ thơ, chỉ vì cần làm cái khiên chắn bảo vệ cho túi tiền của một thiểu số lãnh đạo bất tài/bất xứng/bất nhân đó?

Triết gia Voltaire của Pháp từng bảo: “Tội ác có anh hùng của nó. Sai lầm có tử sĩ của nó”. Cháu Dũng đã là tử sĩ của chính sách giải phóng mặt bằng trời long đất lở. Còn bạn? Bạn có muốn làm anh hùng của tội ác bảo vệ một hệ thống tội ác không? Bạn có muốn tên tuổi bạn được ghi vào uế sử VN, cùng một trang/một quyển/một giuộc với các lãnh tụ của hệ thống tội ác có tổ chức đó không?

Đã có những người đi trước bạn, trở về, ngẫm lại, “Cay Đắng Thay”:

Cay đắng thay

Mỉa mai thay

Trọn tuổi xuân ta hiến dâng cuồng nhiệt

Lại đúc nên chính bộ máy này – (Bùi Minh Quốc)

Đừng thở dài! Cho dù vợ con bạn đang yên giấc nồng bên cạnh bạn.

Đừng chỉ nhìn con bạn mà liên tưởng đến vết đạn đồng trên thi thể của cháu Dũng.

Đừng mải lẫm nhẫm mấy từ trật tự/ổn định mà hình dung ra những cơn vật vã chết ngất của các bà mẹ mất con, trong thời bình, vì đạn của chính quyền.

Hãy nghĩ lại đi!

Hãy nghĩ đến con của chính bạn và tương lai của thế hệ chúng nó!

Hãy từ bỏ, và kêu gọi bằng hữu của bạn cùng từ bỏ nó đi, để sớm về sum họp với đại khối dân tộc và hãnh diện là người Việt biết thương người Việt.

Dù bạn không đang nằm giường cấp cứu như các nạn nhân bị bắn ở Nghi Sơn, cũng rất mong bạn mau hồi tỉnh.

Nhất định sẽ cùng bạn niệm chung một thời kinh Sám Hối.

Nhất định sẽ mời bạn cùng xem cuốn phim “Những mảnh đời kẻ khác” từng đoạt 7 giải điện ảnh LOLA và 3 giải thưởng điện ảnh châu Âu.

27/05/2010 – nhớ Lê Công Định. ( Blogger Đinh Tấn Lực)


Blog chính trị - xã hội ra đời ngày 24/11/2009 bởi Blogger Tumasic
© www.TUMASIC.tk 2009-2010




web site counter

5 bài gần đây:





4 nhận xét:

  1. Tôi biết dự án khu lọc hoá dầu Nghi Sơn có sự tham gia của Tập đoàn Dầu khí Việt Nam (21,1% vốn), Công ty Dầu mỏ Kuwait (KPI) (35,1%), Công ty Idemitsu Kosan (IKC) 35,1% và Công ty Hóa chất Mitsui (MCI) 4,7%. Các bạn ở hải ngoại có thể ủng hộ nạn nhân vụ đàn áp ngày 25/05/2010 tại Nghi Sơn, Thanh Hoá bằng cách tổ chức biểu tình trước văn phòng của các công ty đó tại quốc gia mà các bạn sinh sống.

    Trả lờiXóa
  2. Trên diễn đàn DienDan ChinhTri ThaoLuan DanChu Paltalk cách đây 7-8 tiếng cũng nhắc tới việc mọi người biểu tình ở Nhật, các tòa đại sứ Nhật vì công ty Nhật có góp vốn ở nhà máy lọc dầu Nghi Sơn.

    Ngoài ra, họ vận động bác Đỗ Thông Minh ( ở Nhật ) viết thư, tài liệu gửi tới Chính phủ Nhật và công ty góp vốn vào đây để yêu cầu họ lên tiếng, giải trình sự việc.

    Mong mỗi người có hành động thiết thực để giúp đỡ gia đình các nạn nhân, đặc biệt em Dũng và ông Nam, và người dân Tĩnh Gia, Thanh Hóa.

    Trả lờiXóa
  3. DÂN OAN & BẠO QUYỀN

    [Ngày 25/5/2010, trên 5.000 dân oan thuộc huyện Tĩnh Gia,
    tỉnh Thanh Hóa vô cùng bức xúc kéo nhau xuống đường,
    phản đối nhà cầm quyền trưng dụng nhà đất bồi thường
    không thỏa đáng, quyết ngăn chận việc xây cất nhà máy
    Nghi Xuân. Xã ủy tuyên bố: Kẻ nào ngăn cản việc thi công,
    cứ việc bắn bỏ! Tỉnh ủy tuyên bố: Lực lượng Công An
    sẵn sàng nghiền nát cả dân tộc để bảo vệ chế độ!]

    Dân oan gào thét rất kiên cường
    Cản trở thi công bọn bất lương
    Cướp đất bồi thường chưa thỏa đáng,
    Đuổi nhà ăn chận quá đau thương!
    Bạo quyền đàn áp không nhân nhượng,
    Quần chúng đấu tranh chẳng nhún nhường!
    Thế lực ngoại bang nào sách động?
    Thưa rằng bức xúc giục lên đường!
    28.5.2010

    HỒ CÔNG TÂM

    Trả lờiXóa
  4. Cảm ơn nhừng bãi thơ của Hồ Công Tâm rất nhiều.

    Trả lờiXóa

Petitions by Change.org|Start a Petition »
Kí tên đề nghị Liên Hợp Quốc đổi tên quốc tế của biển Đông từ "biển Nam Trung Hoa" thành "biển Đông Nam Á" trong cách gọi thông thường trên quốc tế.

Thống kê truy cập

Biểu tình:"TRẢ TỰ DO VÔ ĐIỀU KIỆN CHO CÁC NHÀ ĐẤU TRANH DÂN CHỦ"

1. Truyền thông tự do vì con người: Thượng tôn sự thật, Tôn trọng con người, Văn minh - Văn Hoá

2. Giữ gìn màu xanh và an ninh cho Việt Nam

"Gió thổi đốm lửa thành đám lửa; đám lửa thành đám cháy lan tỏa đốt cháy những gì hủ bại, dối trá và đánh bóng những giá trị chân thực. Bạn làm hại nhân dân Việt Nam thì hãy sợ Gió..."

Thông tin, bình luận trên blog Tumasic được tổng hợp, phân tích bởi Blogger Tumasic ( Blogger Gió Wind ) hoặc được đăng lại, trích dẫn từ các nguồn thông tin có ghi kèm theo.

Tumasic không giữ bản quyền bất kì nội dung nào trên blog Tumasic. Mọi người có thể trích đăng lại bất kì thành phần nào trên blog này ở một nơi khác mà không cần hỏi ý kiến, chỉ cần ghi nguồn là "Blog Tumasic" hoặc "Tumasic" hoặc "Blogger Tumasic".

Tumasic có toàn quyền xóa bỏ hay sửa đổi bất cứ nội dung nào theo mong muốn của Tumasic, mong muốn đó phù hợp với các tiêu chí 1. và 2. ở trên.

© Blogger Tumasic 2009-2010

Các địa chỉ truy cập blog Tumasic

www.tumasic.blogspot.com

www.tumasic.tk

www.tumasic.co.cc

Blog chính trị-xã hội...Ra đời ngày 24/11/2009...Bởi Blogger Tumasic © www.TUMASIC.tk 2009-2010

Chân thành cảm ơn Google với dịch vụ Blogspot.com đã cung cấp nguồn lưu trữ cho blog này.

Xin gửi lời cảm ơn tới tất cả các nhà cung cấp tiện ích mà Blog Tumasic đã sử dụng.

Blogger Tumasic!

Liên lạc

E-mail: tumasic@gmail.com

Yahoo: tumasic (lưu ý, chỉ chat, không gửi e-mail tới địa chỉ này)